XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng


Phan_39

"Mạc Thiên Kình, cái tên khốn kiếp này! Tao muốn giết chết mày!"

Lina không nghĩ đến mình trong lúc này lại tự nhiên vào trong tay của anh ta, thật sự là không nghĩ đến.

Mạc Thiên Kình nhìn bọn họ quần áo xốc xếch, vẫn may bọn này còn biết xấu hổ cũng biết mặc quần áo vào!

"Lina, lần trước để cho cô trốn thoát, lần này không dễ dàng như vậy rồi !"

Lina nghe được những lời này của Mạc Thiên Kình, cô ta biết những lời này thật sự rất nghiêm túc nhưng mà cô ta không cam lòng vẫn cứng đầu cứng cổ nói: "Mạc Thiên Kình, cho dù có chết tao cũng sẽ không bỏ qua cho mày, mày đã giết chết ba mẹ tao bây giờ còn muốn giết tao, tên khốn kiếp! Tao nguyền rủa mày, nguyền rủa mày bị lạc đạn mà chết!"

Lina điên cuồng, đôi mắt khát máu màu đỏ lòm, Mạc Thiên Kình lạnh lùng nhìn cô ả:

"Lina, nếu muốn hối cải, đem toàn bộ sự việc nói hết ra sẽ giảm bớt tội lỗi của cô!"

"Phi. . . . . . Mày đừng có mơ!"

, 20/1/15

#69

Chương 129: Hàng gửi qua bưu điện !

Mạc Thiên Kình nhìn Lina đang điên cuồng liền đem hai người từ khách sạn trực tiếp áp giải ra ngoài.

"Mạc Thiên Kình, tên khốn kiếp này, tao cho mày biết, bên cạnh mày đều là người của tao, mày xong đời rồi nhất cử nhất động của mày đều bị bọn tao khống chế, mày có biết lão K bên cạnh mày đúng không?

hắn là tình nhân của tao, đàn ông của tao!"

Lina nở nụ cười rất chói mắt.

Mạc Thiên Kình nghe lời nói của ả không khỏi cau mày, lão K là tình nhân của ả, chẳng lẽ muốn nói đến ngày trước bọn họ đã từng chung đụng?

"Lina, cô đừng có đóng kịch, lão K rất trung thành với tôi, không cần phải khích bác ly gián cũng không có ích lợi gì. cô sớm muộn sẽ bị trừng trị bởi pháp luật!" Mạc Thiên Kình không muốn cùng ả nói nhảm liền đem ả giải đến nhà giam.

Mạc Thiên Kình nhìn đến tiểu Triệu đang ngồi đối diện thấy mặt hắn ta tỏ vẻ không cam lòng, trên gương mặt tuấn tú đột nhiên cười lạnh.

"Thế nào, còn không muốn nói sao? Nam Cung Tước đến tột cùng an bài mấy nội gián ở bên cạnh tao, Trương Vượng thật sự là người của Nam Cung tước?"

Tiểu Triệu cười lạnh nhìn Mạc Thiên Kình: "Tao sẽ không nói cho mày, tao muốn nhìn thấy mày phải chịu sự hành hạ ,mỗi ngày phải suy đoán, mỗi ngày đều phải lo lắng!"

Thượng Quan Quân Triết nghe được hắn nói như vậy liền giơ chân lên đạp một cái: "nói, không nói tao hành hạ chết mày!"

Cũng quá kiêu ngạo rồi, Nam Cung Tước biến thái nên người của hắn cũng biến thái như vậy. Mỗi một người cũng đều không sợ chết, thật là tức chết anh mà.

Mạc Thiên Kình nhìn hắn.

"Theo đúng như mày mong muốn, mày làm cai ngục hơn một năm bây giờ cũng được người khác bắt ngồi chồm hổm lên chồm hổm xuống nhé."

Mạc Thiên Kình bắt hắn mang vào phòng giam, mỗi phòng giam đều được chế tạo đặc biệt không có chìa khóa ai cũng không thể đi ra ngoài.

"Anh à, anh định làm như thế nào?"

Thượng Quan Quân Triết nhìn Mạc Thiên Kình nhíu chặt chân mày, bây giờ anh thật sự có chút khó có thể phân biệt rồi.

Vừa mới bắt đầu nghe được bọn kia nói Trương Vượng là nội gian thì trong lòng tức giận đến phát run. hiện tại lại nghe thấy lão K cấu kết với Lina hơn nữa cũng là nội gian thì trong lòng càng thêm nhiều nghi vấn.

Mạc Thiên Kình cũng vậy mặc dù trong miệng anh nói không tin tưởng câu chuyện hoang đường của Lina nhưng cũng không phải không bị ảnh hưởng.

"Trở về rồi hãy nói, tôi muốn xử lý tốt manh mối đã!"

không nghĩ hôm nay đến đây tự nhiên lại phát hiện ra chuyện tình lớn thế này.

Sau khi giao phó dặn dò xong hai người trở lại biệt thự.

Sính Đình và Thủy Nhi ở trong biệt thự đề phòng cả ngày cũng không xảy ra ra chuyện gì. Khẩn trương cao độ mới vừa tháo xuống liền nghe thấy tiếng chuông cửa, hai người lập tức cầm súng đi xuống lầu.

Nhìn vào máy giám sát thấy bên ngoài có một nhân viên bưu điện, Thủy Nhi hỏi:

"Có chuyện gì!"

"Xin hỏi đây có phải là nhà của Mạc Thiên Kình tiên sinh không? Tôi đến giao cho anh ấy túi đồ!"

"Thượng tướng từ khi nào lại có hàng chuyển phát qua bưu điện vậy, chẳng lẽ là bom?"

Thủy Nhi nhớ tới hàng năm cũng sẽ có tình huống giống như vậy. Nhân viên bưu điện kia vừa nghe cô nói thế liền vội vàng bỏ túi hàng lại chạy trối chết.

Thủy Nhi sau khi thấy anh ta rời đi, mở cửa ra nhìn thấy một cái hộp dẹt dẹt rất nhỏ nằm trên mặt đất.

"Thủy Nhi, cẩn thận!"

Sính Đình dừng lại nhìn Thủy Nhi đến gần cái bưu kiện kia. Thủy Nhi cầm cái hộp lên đi ra hẳn bên ngoài,bình tĩnh mở ra từ từ, trên trán không ngừng đổ mồ hôi lạnh, sợ là bom thật.

"Sính Đình, cô đi ra xa một chút."

Thủy Nhi dặn dò Sính Đình sợ cô ấy sẽ bị dính bom.

Sính Đình biết ý của cô đi ra xa dù sao bây giờ cô là phụ nữ có thai, không thể giống như cô ấy. Nếu như là bom thật, cô ấy cũng chạy nhanh hơn mình.

Thủy Nhi nuốt nước bọt mắt nhìn chằm chằm vào cái túi, tim đập bình bịch càng lúc càng nhanh, khẩn trương đến nỗi tay cũng run run.

Xé giấy bọc ra, nhìn bên trong có cái hộp nhỏ run rẩy mở ra.

"Là CD!"

Thủy Nhi thở phào nhẹ nhõm, nhìn CD trong tay, thiếu chút nữa thì bị dọa chết không ngờ chỉ là một cái CD!

Sính Đình đi tới nhìn CD trong tay Thủy Nhi.

"Chúng ta vào xem một chút!"

Thủy Nhi gật đầu một cái.

Bỏ đĩa vào trên màn ảnh lớn lập tức hiện ra một hình ảnh kích động lòng người, một người đàn ông đè ở trên thân của người phụ nữ điên cuồng luật động.

Mặt hai người đều đỏ lên, đưa mắt nhìn nhau tuy không có nhìn thấy mặt của người đàn ông nhưng có thể nhận ra hắn ta rất cao to.

"Còn xem sao?"

Thủy Nhi đỏ mặt hỏi, Sính Đình cắn răng: "Xem thêm chút nữa đi, còn chưa thấy rõ ràng là ai!"

cô có chút lo sợ, sợ người này là Mạc Thiên Kình bởi vì bóng lưng này trông rất giống.

Hai người đang nhìn chăm chú cho đến khi người đàn ông lộ ra bộ mặt thật thì cùng kinh ngạc hô lên:

"Lão K!"

"Lão K!"

Làm sao có thể, thế nào lại là lão K, hơn nữa còn với người phụ nữ kia!

"Tại sao lại là cô ta!"

Sính Đình nhìn người phụ nữ đang rên rỉ dưới thân lão K. Đó không phải là người phụ nữ ở bệnh viện làm mình hiểu lầm Mạc Thiên Kình hay sao?

"cô biết cô ta?"

Thủy Nhi nhìn người phụ nữ kia, cực kỳ khinh thường đúng là đồ lẳng lơ. Nhưng cô cũng quên mất khi cô ở trên người của Thượng Quan Quân Triết cũng giống như vậy!

Sính Đình nhìn màn ảnh gật đầu: "Ừ, cô ấy chính là người đã quyến rũ Mạc Thiên Kình, ban đầu tôi còn tưởng rằng cô ta và Mạc Thiên Kình vụng trộm với nhau. Nhưng làm thế nào cô ta và lão K lại chung đụng với nhau được!"

Sính Đình đang cực kỳ phiền muộn thì nghe thấy cửa tầng dưới đột nhiên bị mở ra. Hai người đề phòng vội lấy súng ra nhưng lại nghe thấy giọng của Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết. Lúc này mới thu súng lại.

Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết vừa mới lên đến tầng hai thì đã nghe thấy một chuỗi tiếng kêu mất hồn.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, cau mày đi lên lầu.

"Các anh đã trở lại!"

Sính Đình và Thủy Nhi ngồi ở trên giường, mắt nhìn chằm chằm hình ảnh kích tình trên màn ảnh, tiếng va chạm thân thể lớn đến mức làm cho hai người không nhịn được đi đến nhìn.

"Lão K?"

Miệng của hai người đồng thanh kêu lên, chuyện gì đang xảy ra?

Sính Đình và Thủy Nhi nhìn khuôn mặt kinh ngạc của bọn họ, lạnh nhạt nói.

"Mới vừa bưu điện đưa đến, nói là hàng của anh. Bọn em mở ra xem thì ra là đĩa CD, bật lên thì có hình ảnh như thế này!"

Mắt Sính Đình không ngừng nhìn đôi nam nữ dây dưa trên màn ảnh với động tác có độ khó cao không ngờ lão K cũng điên cuồng như vậy.

Mạc Thiên Kình mặt đen lại, nhìn Sính Đình đăm đăm trầm giọng nói:

"không được nhìn thứ này đối với cục cưng không tốt!"

Sính Đình tức giận nhìn anh:

"Có cái gì không tốt, hơn nữa lão K và người phụ nữ kia cũng không phải là thuốc phiện gì. nói không chừng lại càng thêm vui mừng ấy chứ!"

Mạc Thiên Kình ở bên tai cô nói thầm: "Em xem cái này, đến buổi tối anh sẽ khó mà nhịn được!"

"Em không xem nữa, mọi người cứ xem tiếp đi!"

Sính Đình bị lời nói của anh dọa sợ, Thủy Nhi nhìn Thượng Quan Quân Triết cũng vội vàng theo Sính Đình đi ra ngoài.

Hai người nhìn chằm chằm màn ảnh nhìn một lát, có chừng năm sáu tiếng toàn bộ đều là hình ảnh kích tình hơn nữa đa dạng phong phú cuối cùng cũng phát hiện ra:

"Lão K bị hạ dược rồi !"

Thượng Quan Quân Triết ngồi ở trên ghế lạnh nhạt nói. nói không có phản ứng gì thì cũng không thật nhưng bây giờ đang trong thời gian phá án, không thể cùng Thủy Nhi lên giường. Mà cô ấy đang mệt mỏi như vậy làm sao có thể đáp ứng lại anh được.

"Ừ, nhưng mà chúng ta cũng nên chờ cậu ta trở về giải thích một chút!"

Anh cũng muốn biết đến cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra!

Tác giả: Tiểu Dã Áp

Chương 130: Tối nay chúng ta sẽ ngủ cùng nhau

Thượng Quan Quân Triết gật đầu đồng ý, nhìn đại chiến kích tình trên màn ảnh, mày nhíu càng sâu hơn.

"Bọn họ thật quá đáng, dám đi uy hiếp chúng ta!"

Sính Đình không vui mắng, trong lòng buồn bực cực kỳ, buồn bực tới cực điểm. cô cũng chỉ là tò mò mới xem hay sao, nếu muốn giám sát cô triệt để như vậy thì cứ trông coi đến cùng đi.

Anh lại ngang nhiên uy hiếp cô thật là quá đáng!

Thủy Nhi nhìn mặt cô tức giận hổn hển: " Tôi rất lo lắng, nếu như tối nay Thượng Quan Quân Triết còn đến tìm tôi..., tôi liệu rằng ngày mai mình không thể rời giường được!"

Người đàn ông kia chính là cầm thú, mới có hai lần đã làm cô cực kỳ sợ hãi thật không dám nghĩ đến chuyện kia chút nào!

Sính Đình nhìn cô hết sức đồng tình.

"Tối nay chúng ta cùng nhau ngủ!"

Thủy Nhi gật đầu rồi nhìn vào bụng cô: "Có đói bụng không ? Tôi đi nấu cơm cho cô ăn!"

"Cùng đi chứ, một người làm thì chán lắm!"

Thủy Nhi nhìn cô xong lại nhìn vào căn phòng đang co tiếng kêu mờ ám. Hai người đi vào trong bếp, bận rộn nấu nướng.

một tiếng sau, Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết ngửi được mùi cơm chín liền đi ra, nhìn hai người phụ nữ đang bận rộn dưới lầu liền mỉm cười.

đi xuống lầu, rửa tay ăn cơm.

Sính Đình và Thủy Nhi cầm bát đũa ra sau đó múc canh cho bọn họ.

"Sính Đình, cám ơn!"

Mạc Thiên Kình có chút thụ sủng nhược kinh nhìn cô, Sính Đình lắc đầu:

"Uống nhanh đi!"

Mạc Thiên Kình gật đầu, bưng lên uống ào ào.

Thượng Quan Quân Triết cũng bê bát canh của Thủy Nhi lên uống. Mùi vị cũng không tệ lắm, đây là đánh giá đầu tiên của anh!

"Mạc Thiên Kình, em muốn nói chuyện với anh!"

Sính Đình cũng tự múc canh ngồi đối diện với bọn họ, rất nghiêm túc nói.

Mạc Thiên Kình ngẩng đầu lên nhìn cô thấy Sính Đình đang mỉm cười:

"Các anh bây giờ bận rộn như vậy, có rất nhiều chuyện phải xử lý, em quyết định muốn Thủy Nhi ở cùng em. Các anh cứ đi làm việc của các anh, buổi tối hai người cũng tự về phòng của mình ngủ. Như vậy mới có giấc ngủ đầy đủ, có tinh lực chống lại Nam Cung Tước, tranh thủ bắt được hắn càng sớm càng tốt!"

Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình nhíu mày nói:

"Anh một ngày chỉ ngủ mấy tiếng cũng rất có tinh lực, hơn nữa buổi tối anh cũng không động vào em...em lo lắng cái gì!"

Bị nhìn rõ rồi, mặt Sính Đình tức khắc nóng lên.

"Mạc Thiên Kình, anh nói sẽ không động vào em nhớ giữ lời đấy! Nếu anh dám động em lập tức cắt cái của anh nấu canh cho anh uống!"

" Phụt. . . . . ."

Thượng Quan Quân Triết nghe được câu vừa rồi canh trong miệng liền phun ra. Lại phun trúng vào mặt Thủy Nhi, nhìn nụ cười Thủy Nhi âm trầm muốn giết người, vội vàng nói xin lỗi:

" thật xin lỗi, anh không cố ý!"

Đều tại lời nói của Sính Đình quá thẳng thắn làm cho anh không nhịn được phun ra!

Thủy Nhi hung dữ nhìn anh chằm chằm:

"Thượng Quan Quân Triết, anh cút xa một chút cho tôi!"

Thủy Nhi đi vào nhà tắm lấy khăn lông lau sạch sẽ, lúc đi ra mặt vẫn còn xanh mét.

Sính Đình hả hê nhìn Thượng Quan quân Triết, biết anh xong đời rồi. Thượng Quan Quân Triết nhìn Thủy Nhi, trong lòng trĩu xuống.

"Thủy Nhi, đừng nóng giận, em nghĩ thế nào thì cứ làm như thế ngàn vạn lần đừng tức giận!"

Thượng Quan Quân Triết biết, nếu Thủy Nhi thật sự tức giận thì hết sức đáng sợ không chừng còn có thể cắt đứt cả cậu em nhỏ của anh .

Thủy Nhi ngồi vào bên cạnh Sính Đình, không nói một lời. Mặt lạnh lùng sau khi ăn cơm no liền đi vào phòng của Sính Đình!

Sính Đình nhìn Thượng Quan Quân Triết:

"Xem ra tức giận không nhẹ!"

Thượng Quan Quân Triết nhìn bát cơm đang ăn dở cảm thấy thật vô vị tẻ nhạt.

Thủy Nhi cho tới bây giờ cũng chưa từng tức giận như vậy, lúc tức giận nhất cũng không thấy cô im lặng như thế, cô ấy thật sự rất giận rồi!

"Tối nay không nên chọc cô ấy!"

Mạc Thiên Kình lạnh nhạt nói, ăn xong cơm của mình. Đoán chừng tối nay phải một mình khó ngủ rồi, nhìn nụ cười nơi khóe miệng của Sính Đình, Mạc Thiên Kình trong lòng hiểu rõ nhưng cũng không có vạch trần cô.

Phụ nữ thỉnh thoảng ương bướng giận dỗi cũng không phải là chuyện xấu. Hơn nữa Thượng Quan Quân Triết thật quá điên cuồng, buổi tối ở cùng với Thủy Nhi chắc là lại muốn động tay động chân rồi !

Tách nhau ra cũng là chuyện tốt!

Thượng Quan Quân Triết ủy khuất ăn cơm qua loa bỏ lại bát đũa liền đi vào phòng mình.

"Rất vui vẻ sao?"

Mạc Thiên Kình nhàn nhạt hỏi, nhìn khóe miệng Sính Đình khẽ nhếch, trong lòng rất thoải mái.

Sính Đình nhìn hắn, giả vờ không hiểu: "Anh nói cái gì? Có cái gì vui sao?"

Mạc Thiên Kình lườm cô: "Đừng có giả vờ, em không phải cố ý làm Thượng Quan phun canh sao? Còn giả vờ giả vịt tưởng là mắt anh mù hay sao!"

Sính Đình nghe anh nói xong liền cười hì hì, nghịch ngợm nháy mắt .

"Thế mà cũng bị nhìn ra được nhưng không cho phép anh nói ra. Nếu không thì cẩn thận phía dưới của anh đấy!"

Sính Đình gian ác cảnh cáo, Mạc Thiên Kình cau mày, làm sao anh lại gặp phụ nữ nào thì người đó cũng bạo lực như vậy ?

"Ăn nhanh đi, ăn xong để anh còn dọn dẹp!"

Mạc Thiên Kình cưng chiều nói, Sính Đình có chút giật mình nhưng cũng không nén nổi vui mừng.

Kể từ sau hôm đó, Thủy Nhi và Sính Đình mỗi ngày đều ngủ cùng nhau. Thượng Quan Quân Triết và Mạc Thiên Kình hình như rất bận, mỗi ngày đều vùi đầu bên máy tính, trừ lúc ăn cơm ra đều ở chung một chỗ bàn bạc.

Lão K cũng đã mấy ngày chưa trở về, thỉnh thoảng sẽ gọi điện báo cáo hành tung Trương Vượng.

Qua một tuần lễ lão K và Trương Vượng cùng trở về, sắc mặt không được tốt.

" Toàn bộ thuốc phiện của Nam Cung Tước chuyển đến đều biến thành muối, chúng ta bắt hụt rồi!"

Nghĩ đến bọn họ phí bao nhiêu tâm tư chờ đợi lại là dã tràng xe cát biển Đông làm sao mà không tức giận.

"Xem ra hành động của chúng ta vẫn bị Nam Cung Tước nắm được!"

Mạc Thiên Kình không cảm thấy bất ngờ chút nào, Trương Vượng nếu quả thật là nội gian, có cậu ta ở đây làm sao có thể bắt được nhược điểm của Nam Cung Tước.

"Đúng vậy, tức chết tôi rồi, hại tôi khổ cực đợi mấy ngày, thật vất vả có thể xông lên bắt người lại xảy ra chuyện như vậy lại chỉ có thể giương mắt nhìn!"

Càng nghĩ càng thấy tức, sắc mặt Trương Vượng thật không tốt.

Mạc Thiên Kình nhìn lão K lại nhìn sang Trương Vượng.

"không có gì phải tức giận, nói thật ra thì bây giờ chúng ta tựa như đang đánh cờ nhưng lại bị đối phương bố trí xong kết thúc chỉ chờ chúng ta chui vào bên trong, làm thế nào cũng không thắng được!"

Cho nên bước tiếp theo anh trước hết phải tìm ra nội gian, sau đó mới có thể nắm chắc bắt được Nam Cung Tước.

Trương Vượng nhìn Mạc Thiên Kình, tức giận nói:

"Nam Cung Tước thật là quá đáng, làm sao mà cái gì cũng biết, tôi hoài nghi ở trong chúng ta xuất hiện nội gian!"

Lời nói của Trương Vượng khiến Mạc Thiên Kình nhíu mày, lão K kinh ngạc mở to hai mắt.

"Nội gian?"

Lão K lặp lại, mấy người bọn họ cùng Mạc Thiên Kình ở chung một chỗ, vào sinh ra tử cũng đã bảy tám năm làm sao có thể sẽ có nội gian?

Nội gian sẽ là ai?

"Cậu cảm thấy nội gian sẽ là ai?"

Thượng Quan Quân Triết sắc mặt rất u ám nhìn Trương Vượng nắm quyền, vẻ mặt tức giận bất bình:

"Tôi mà biết ai là nội gian, tôi con mẹ nó đem giết chết!"

Giày vò hắn như vậy, hắn không giết mới là lạ!

Mạc Thiên Kình ho khan mấy tiếng.

"Trương Vượng, đừng quên cậu là cảnh sát không phải thổ phỉ, đừng hở ra một cái lại nói giết chóc!"

Anh như vậy có tính là bảo kẻ trộm đi bắt kẻ trộm hay không? Đây phải chăng là trò hát xướng?

Mạc Thiên Kình trong lòng có chút không hiểu. Nếu như Thượng Quan Quân Triết ngày đó ở khách sạn nghe tiểu Triệu, Lina nói Trương Vượng là nội gian như vậy. Tại sao nói chuyện với giọng điệu này giống như hận chết nội gian, rất chính nghĩa?

"Có sự kiện này, lão K cậu phải giải thích cho tôi!"

Chương 131: Cậu rốt cuộc muốn thế nào!

Lão K mặt ngơ ngác nhìn Mạc Thiên Kình đi lên lầu, một lát sau cầm CD trong tay cho vào đầu đĩa. Mạc Thiên Kình còn chưa kịp trở lại ngồi vào ghế sa lon thì tiếng đàn ông nặng nề thở gấp cùng với tiếng kêu rên yêu kiều tê dại tận xương vang lên.

Lão K nhìn chằm chằm vào màn ảnh, trong đầu như ầm ầm nổ tung.

Chuyện gì đang xảy ra, một lần kia không phải nằm mơ mà là thật rồi hơn nữa còn bị quay thành VCD.

Mạc Thiên Kình nhìn lão K có chút không phản ứng kịp, nhíu nhíu mày:

"Lão K, cậu có thể giải thích tại sao cậu và Lina lại ở trên giường, hơn nữa chuyện này không giống như nhiệm vụ lần trước!"

Phía dưới màn hình có ghi thời gian rất rõ ràng là một tháng trước đây. Hơn nữa Lina còn nói lão K là của tình nhân của ả. trong lời này rốt cuộc có ý tứ đặc biệt gì anh cũng muốn lão K phải nói cho rõ ràng.

Lão K sắc mặt rất không tốt nhớ lại lần đó. Cậu ta không thể nào tin được lần đó mình đương nhiên lại bị cường bạo như vậy.

Ai nói đàn bà không thể cường bạo đàn ông, sau khi uống thuốc trong lúc ý thức mơ hồ thân thể cũng không kiểm soát được bắn ra. Đàn bà kinh nghiệm phong phú như ả làm sao lại bị mình hấp dẫn như vậy chứ.

Trương Vượng nhìn lão K không nói lời nào, có chút hoài nghi.

"Lão K, làm sao cậu lại cùng người đàn bà kia ở chung một chỗ, lần trước là bởi vì nhiệm vụ. Còn lần này cậu cũng nên giải thích một chút!"

Lão K không lên tiếng liếc nhìn Mạc Thiên Kình:

"Thượng tướng, nếu như mà tôi nói tôi bị bỏ thuốc anh có tin hay không?"

Còn không có đợi Mạc Thiên Kình trả lời, Trương Vượng đã nói:

"Lão K, cậu cảm thấy cậu nói như vậy có ai tin hay không? Tôi xem mấy ngày nay chúng ta làm chuyện gì đều không thuận lợi chắc là có liên quan tới cậu rồi!"

Lời nói Trương Vượng khiến sắc mặt lão K trở nên xanh mét.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm.

" Trương Vượng, lão K tôi là hạng người gì, chẳng lẽ cậu còn không rõ sao? Chẳng lẽ cậu thật sự cho rằng tôi chính là nội gian hay sao?"

Trương Vượng nhìn lão K với ánh mắt lạnh lùng rồi hừ lạnh:

"Tôi không có nói cậu là nội gian, là cậu chính mình thừa nhận, cậu còn muốn ngụy biện hay sao?"

Giọng nói của Trương Vượng rất sắc bén. Lão K nắm quyền, cảm giác bị vu oan làm trong ngực cậu ta cực kỳ khó chịu, mắt nhìn chằm chằm Mạc Thiên Kình:

"Thượng tướng, anh cũng cho là tôi là nội gian sao?"

Cậu ta đi theo Mạc Thiên Kình nhiều năm như vậy, tận lực tận trung cho Tổ quốc, mặc dù không được coi là thông minh cơ trí nhưng được cái cẩn trọng lại luôn hết mình với công việc. Thậm chí vì để lấy được tin tình báo mới nhất mà phải lên giường với Lina .

Bọn họ nếu không tin tưởng như vậy thì tất cả những gì mình làm còn có cái gì đáng giá nữa!

"Lão K, trong khoảng thời gian này cậu tạm thời chịu uất ức rồi!"

Mạc Thiên Kình mím môi, đem lão K còng lại, lão K không dám tin nhìn Mạc Thiên Kình:

"Thượng tướng, anh cũng hoài nghi tôi?"

trên mặt thể hiện rõ sự mất mát, lão K không thể tin được thượng tướng vốn thông minh cơ trí lại tin vào bằng chứng kia cho mình là nội gian.

"không ngờ, cậu thật sự là nội gian!"

Trương Vượng lập tức tức giận, lấy súng ra chỉ lên đầu lão K.

Mạc Thiên Kình nhìn anh ta, lạnh lùng nói:

"Trương Vượng, cậu đang làm cái gì, hiện tại tôi chỉ mới hoài nghi cậu lại muốn giết chết cậu ta sao?"

Trương Vượng cũng không thu súng lại, vẫn để trên đầu lão K, rất hung hăng nói:

"Thượng tướng, sự thật chứng minh cậu ta chính là nội gian, còn có gì để nói nữa giữ lại cũng chỉ là gieo họa, không bằng giết chết, chặt đứt hết đường lui!"

"Trương Vượng, thì ra là trong mắt cậu tôi chính là nội gian!"

thật quá buồn cười, lại còn là anh em tốt cùng vào sinh ra tử lại dễ dàng hoài nghi mình là nội gian.

Mạc Thiên Kình ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Trương Vượng và lão K, anh biết rõ nội gian thật sự chính là Trương Vượng. Vốn định cho Trương Vượng hiểu lầm anh xem lão K là nội gian, buông lỏng đề phòng, thu thập thêm nhiều chứng cứ có lợi nhất. Lại càng không ngờ cậu ta lại nổi lên ý giết người, ngay cả anh em cùng sống chết cũng muốn giết.

"Trương Vượng, để súng xuống!"

Mạc Thiên Kình quát lạnh, Trương Vượng nhìn Mạc Thiên Kình tay vẫn không buông lỏng.

"Đây là mệnh lệnh!"

Mạc Thiên Kình giận dữ hét lên. Trương Vượng không cam lòng buông súng xuống. Mạc Thiên Kình đoạt lấy súng trong tay của hắn.

Trương Vượng vội vàng giết người như vậy, Mạc Thiên Kình lạnh lùng quát:

"Trương Vượng, thời gian này cậu sẽ không được sử dụng súng! Chờ đến khi cậu khôi phục bình tĩnh đã!"

Thượng Quan Quân Triết nhanh chóng đem hắn ta còng lại, Trương Vượng không hiểu nhìn Mạc Thiên Kình:

"Thượng tướng, đây là ý gì?"

Nhìn tay mình đang bị còng Trương Vượng không hiểu, tức giận hỏi.

Mạc Thiên Kình nhìn hắn.

"Trương Vượng, tâm tình của cậu quá khẩn trương, tôi muốn để cho cậu yên tĩnh suy nghĩ một chút! Về lão K, tôi đã sớm biết cậu ấy không phải nội gian, nội gian thật sự chính là cậu!"


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69
Phan_70
Phan_71
Phan_72
Phan_73
Phan_74
Phan_75
Phan_76
Phan_77
Phan_78
Phan_79
Phan_80
Phan_81
Phan_82
Phan_83
Phan_84
Phan_85
Phan_86
Phan_87
Phan_88
Phan_89
Phan_90
Phan_91
Phan_92
Phan_93
Phan_94
Phan_95
Phan_96
Phan_97
Phan_98
Phan_99
Phan_100
Phan_101
Phan_102 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .